Category Archives: Atemu x Anzu / Yami Yugi x Tea

Bài thơ Yami Yugi / Anzu: Ta bị lãng quên và sợ hãi

Đây là bài thơ được dịch lại nhe.

Ta bị lãng quên và sợ hãi

Ta tự hỏi là liệu cô ấy có thể giúp ta

Ta nghe giọng nói ngọt ngào của cô ấy

Ta nhìn đôi mắt nhân ái của cô ấy

Ta muốn cô ấy giúp ta

Ta bị lãng quên và sợ hãi

Ta giả vờ cơ thể này là của ta

Ta cảm thấy cái chạm vào của cô ấy

Ta chạm vào bàn tay của cô ấy

Ta lo lắng nó sẽ không bao giờ kéo dài

Ta khóc khi thời gian của ta và cô ấy kéo ra sự đóng lại

Ta bị lãng quên và sợ hãi

Ta hiểu thời gian của ta và cô ấy bị giới hạn

Ta nói tên cô ấy một cách nhẹ nhàng

Ta mơ ước một kết thúc hạnh phúc

Ta cố làm dịu nổi sợ hãi của cô ấy

Ta hi vọng cô ấy hiểu

Ta bị lãng quên và sợ hãi.

Đây là bài thơ được dịch lại nhe.

Ta bị lãng quên và sợ hãi

Ta tự hỏi là liệu cô ấy có thể giúp ta

Ta nghe giọng nói ngọt ngào của cô ấy

Ta nhìn đôi mắt nhân ái của cô ấy

Ta muốn cô ấy giúp ta

Ta bị lãng quên và sợ hãi

Ta giả vờ cơ thể này là của ta

Ta cảm thấy cái chạm vào của cô ấy

Ta chạm vào bàn tay của cô ấy

Ta lo lắng nó sẽ không bao giờ kéo dài

Ta khóc khi thời gian của ta và cô ấy kéo ra sự đóng lại

Ta bị lãng quên và sợ hãi

Ta hiểu thời gian của ta và cô ấy bị giới hạn

Ta nói tên cô ấy một cách nhẹ nhàng

Ta mơ ước một kết thúc hạnh phúc

Ta cố làm dịu nổi sợ hãi của cô ấy

Ta hi vọng cô ấy hiểu

Ta bị lãng quên và sợ hãi.

Sơ lược câu chuyện giữa Yami Yugi x Anzu

Câu chuyện này được tôi dịch lại nhe.

Ngày xưa, có một cô gái xinh đẹp tên là Anzu.

Cô mạnh mẽ và thẳng thắn và không sợ hãi nói về tâm trí của cô… ngoại trừ khi việc đó đến từ những cảm giác của cô liên quan đến Pharaong.

Mỗi ngày, cô kéo lên sự can đảm.

Tất cả diễn ra là những nụ cười của anh làm cô ngây ngất và quên đi và trì hoãn sự bày tỏ của mình.

Dù gì, vào một ngày cô đang xem ti vi không ra gì thì có tiếng gõ cửa. Cô mở cửa. Đó là Yami Yugi. “Này!” Cô nói. Trước khi cô có thể nói bất cứ thứ gì thêm, anh hôn cô

rồi họ làm tình.

Phát hiện 1 thứ chung giữa Yami Yugi / Anzu trong bộ YugiOh ( Vua trò chơi ) sau tập hẹn hò

Chú ý: Đây là bài tôi dịch lại nhe. Đây không phải là phát hiện của tôi.
Tôi đang cắt cái hình này:
Thì tôi phát hiện thứ này:
Cái tập này là vài tập sau tập hẹn hò và các bạn biết Yami Yugi đã đeo cái gì không?
Nhìn gần:
Đây là tập nơi mà họ đã nhận ra anh là Pharaong
Và bạn biết anh đeo cái gì khi là Pharaong?

Tình huống Yami Yugi mua băng vệ sinh cho Anzu

Yami Yugi mua băng vệ sinh cho Anzu
Cái này tôi dịch lại nhe.

Cảm nghĩ của Atem Yami Yugi về Anzu

Anzu

Đôi mắt cô ấy là màu xanh đậm có thể làm đối thủ của con sông Nin.

Đôi mắt nắm giữ cảm xúc sâu xa của sự tử tế và tình yêu mà chính đôi mắt của ta thậm chí không thể nhận thức hết. Đôi mắt cô ấy nắm giữ sự quyết tâm cũng như cô ấy can đảm cổ vũ ta khi ta đấu bài vì sự tự do và vì linh hồn của cô ấy.

Ta thường gọi chính bản thân mình là độc ác và chìm sâu hơn và sâu hơn vào trong bóng tối bên trong của chính ta.

Nhưng, sự hiện diện thiên thần tỏa sáng của cô ấy nâng dậy ta trở lại và cứu vớt linh hồn bên trong ta, bóng tối vĩnh viễn.

Khi trận đầu cuối cùng bắt đầu và bạn đồng đội của ta đánh bại ta.
Cô ấy cổ vũ bạn ấy dù cho ý nghĩ về việc ta rời đi gây ra nổi đau to lớn và những giọt nước mắt của cô ấy.

Khi đến lúc ta đi tiếp vào thế giới bên kia, cô ấy cố gắng theo sau ta ở đó nhưng, nhanh chóng bị giữ lại khỏi ta.

Nhiều tháng hoặc nó dường như là nhiều năm, ta thăm viếng cô ấy trong giấc mơ và ta sẽ trở lại sự sống.

Không lâu sau, em sẽ ở trong cánh tay của ta lần nữa đấy, người đẹp đang ngủ của ta ạ.

Atem/ Anzu: Giấc ngủ lặng lẽ

Một bài được dịch lại

Giấc ngủ lặng lẽ

Anzu thức dậy một cách nhẹ nhàng như thể cô đơn thuần là ra khỏi sự mơ hồ. Cô đã biết rằng cô đã thức dậy.

Nụ cười nhẹ và buồn ngủ làm duyên dáng môi cô khi cô cảm thấy cánh tay Atem trượt qua vai cô, đầu anh trượt vào phía sau cô, mũi tự nó vùi vào trong mái tóc cô và thở vào. Cô có thể cảm thấy hơi thở của anh lên cổ cô, sự ấm áp của làn da bóng đồng thiếc lên cánh tay cô, nhiệt độ của cơ thể anh đè lên vào lưng cô.

Bàn tay khác của anh bắt đầu lười biếng chơi đùa với mái tóc cô. Cô có thể nghe anh lầm bầm dưới hơi thở – nói tiếng Ai Cập cổ lần nữa, như thể anh có xu hướng làm vậy khi anh ngủ. Ngôn ngữ lạ lẩm, quá vang âm khiến cô luôn run rẩy khi nghe nó.

Anh không làm thế với cô vào ban ngày… Anh quý quý hiếm và kì hoặc về thậm chí là những cái chạm vào nhẹ nhàng nhất, trở nên đỏ như bản hiệu dừng lại mỗi khi cô nắm lấy bàn tay anh, lầm bầm, bối rối khi cô chà nụ hôn lên má anh khi cô sắp đi làm.

Nhưng trong suốt buổi tối…. giấc ngủ lấy đi sự bối rối đó từ anh.

Cô thở dài, hơi quay mặt trong cái ôm của anh do đó cô nằm trên bụng anh bây giờ và có thể quay mặt để đối diện anh. Cánh tay anh trượt quanh cô, bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve cô. Cái chạm vào mang đến sự run rẩy xuống xương sống của cô và cô thở dài.

Đôi mắt anh nửa mở – anh vẫn chưa buồn ngủ lắm. Cô mỉm cười với anh và anh mỉm cười lại, Biểu hiện mệt mỏi, nghiêng về một bên, đôi mắt màu đỏ thẩm hơi không tập trung. Anh di chuyển sang một bên của mình để anh có thể đặt một bàn tay lên phần nhỏ của lưng cô và chạm vào khuôn mặt cô một cách dịu dàng với bàn tay kia, chạy những ngón tay xuống chiều dài gương mặt cô. Cô thở ra, nhắm mắt để thu vào sự chạm vào.

Anh lầm bầm đến cô trong ngôn ngữ cổ xưa của anh, những ngôn từ kích thích tai cô. Cô không hiểu chúng nhưng không phải là khá, chỉ là vài từ… như ‘em yêu mến.” và ‘ta yêu em.’

“Em cũng yêu anh.” Cô thì thầm.

Cô trượt qua gối để chạm vào nụ hôn của anh và họ chạm vào nhau trong thời gian ngắn.

Rồi với dấu hiệu nặng nề khác, cô vùi đầu phía dưới cằm của anh, vào sự ấm áp của ngực anh và để anh quấn cánh tay quanh vai cô trong cái ôm dịu dàng.

Cô rơi trở lại vào giấc ngủ trong tiếng Ai Cập cổ lầm bầm nhỏ và cảm thấy những ngón tay của anh trong mái tóc cô.

Ngày 18 tháng 3/ 2015: Mẫu chuyện về ngày sinh nhật của Atemu (Yami Yugi)

Chú thích: Betty Croker là cái nhãn hiệu bánh của 1 tập đoàn nhà máy của Mỹ.

Anh không biết Betty Croker là ai nhưng anh viết ra như thể là sự tham khảo hiện đại đi qua đầu anh vì thường thì đó là thứ của chính nó. Thậm chí là thế thì anh cũng tự hỏi là liệu anh có nên thừa nhận với Anzu rằng anh vẫn chưa nhận ra việc nó là cái bánh gì cả cho đến khi cô nói điều gì đó rồi nghĩ kĩ hơn về nó. Việc này có lẽ là xúc phạm cô. Hoặc là khiến cô giận dữ. Hoặc cả hai và anh thật sự không muốn nhận kết cục của tràng đả kích của cô. Anh biết rõ từ việc quan sát Jonouchi, tiếng quát tháo của cô tồi tệ như việc cắn của cô nếu nó không tồi tệ hơn.

(Chú thích: Anzu là cung nữ Sư Tử thì việc cô tức giận làm ầm ĩ lên là điều không có gì lạ. Đó là tính chất của cung sư tử, rộng lượng, mạnh mẽ, dũng cảm, không cam chịu sự bực bội)

Anzu không nấu và đó là kiến thức phổ biến trong vòng bạn bè. Nếu đây có thể nấu bằng vi sóng thì đó là thứ duy nhất mà Anzu không thể xử lí tồi tệ. Nếu nó có liên quan đến hỗn hợp thành phần và lò hấp bánh thì quên đi. Nhưng cô đã cứng rắn về việc nướng bánh sinh nhật thực sự dành cho anh đặc biệt là khi mà đây là sinh nhật đầu tiên mà anh thật sự được tổ chức kể từ khi quay trở lại từ thế giới bên kia.

Nhưng Anzu vẫn là người làm bánh. Do đó, thật sự, Atem có quyền đề phòng sự pha chế kì lạ lổn nhổn phía trước anh. Nó kéo vào một bên và kem lòng trắng trứng sô cô la đang bắt đầu chảy ra nhưng những trái cây mà Anzu đặt vào đó được nhìn thấy trong sự dính bột trên tấm tạp dề của cô và vết bẩn của sô cô la trên gò má của cô, khiến anh thấy khôi hài hơn sự quái dị của chính cái bánh nhiều. Cô đã cố. Cô thật sự đã cố gắng và sự mong mỏi trong đôi mắt sáng xanh của cô, thúc giục anh cố cắn một miếng rõ ràng như ban ngày trên gương mặt cô.

Do đó anh làm.

“Sao?” Cô hỏi.

Nó dai và đóng băng hơi dày dành cho sự vị giác của anh nhưng nó thật sự không tồi tệ và chắc chắn là không phải là không ăn được. “Ngon thật.” Anh bảo cô, đặt cái nĩa xuống.

“Nhưng…?”

Nụ cười tự mãn gần như là thú săn mồi khi anh chạm qua quai hàm của cô, cúi sát và liếm sô cô la ra khỏi má cô. “Nhưng em có mùi vị ngon hơn.”

Yami Yugi / Anzu: Khoái cảm đơn thuần

Yami Yugi / Anzu: Khoái cảm đơn thuần

Mẫu chuyện 5: Khoái cảm đơn thuần

Cảnh cáo: Hơi đen tối và cảnh trưởng thành

Link dẫn đến fic gốc: Link

Anh quan sát cô ở đó, nằm ườn ra trên giường, hoàn toàn tảng lờ trong giấc ngủ của mình. Cô phát ra tiếng thở dài sâu và di chuyển, hơi nhẹ nhàng. Anzu nằm ngay ở đó, như một thiên thần cám dỗ. Những lọn tóc màu nâu của cô lan ra ngổng ngang trên gối  phía trên tóc, như là vầng hào quang.

Yami Yugi biết Yugi được cho là bạn trai của cô. Ừ, ít nhất là chủ nhân của anh nhưng Yugi quá thẹn thùng và nhút nhát, không bao giờ có can đảm tiến xa hơn. Đôi mắt Yami Yugi lao trở lại vào cô gái đang ngủ phía trước anh. ‘Thật sự là người đẹp đang ngủ.’ Anh cười tự mãn. Anh muốn trao vào sự khao khát của anh – sự khao khát không quá ngây thơ đó chống lại ao ước của anh. Chắc đây không phải là lần đầu anh có sự khao khát dù tất cả những lúc đó là về việc đối phó với lẽ phải để làm hành động sai trái. Lần này việc đó hơi cá nhân hơn.

Không đủ sao khi mà anh đã cứu cô quá nhiều lần trước kia rồi? Anh chắc chắn là quan tâm cô gái rất nhiều. Cô chỉ là quá xinh đẹp, nằm ở đó đúng ngay trước mặt anh. Đôi mắt anh đỏ ngầu với cái nhìn chằm chằm đầy dục vọng. Quá không chắc chắn là cô sẽ kháng cự… Cô yêu chàng trai và muốn thấy anh hạnh phúc, anh nghĩ. Anh không ý thức nhiều về việc chủ đề tế nhị này thật sự thế nào. Anh rất chắc chắn là cô sẽ không từ chối.

Anh lắc đầu rồi bò qua cô. Gương mặt anh vượt trên cô khi anh trao nụ cười nhẹ răng hiểm độc nhưng rồi nhanh chóng, đôi mắt cô dập dờn mở. Yami Yugi cố che giấu bản thân và dẫn vào đối tượng của anh. Khi Yami Yugi nhìn xuống, anh thấy đôi mắt Anzu tỏ ra sợ hãi và bị sốc nhưng chỉ trong tích tắc trước khi cô nhận ra… hoặc gần như nhận ra ai ở phía trên cô.

“Yugi.” Cô thì thầm, chìa ra để khụm vào má anh. Giấc ngủ vẫn còn ru lấy cô vào lúc đó. Yami Yugi hơi nhấn vào trong bàn tay cô. Đôi bàn tay mượt mà, dịu dàng của cô thật mềm mại để chạm vào. Sự chạm vào của cô luôn là cử chỉ chào đón.

Cô mỉm cười, nhắm mắt rồi mở mắt chậm chạp. “Đến đây.” Cô lầm bầm, tự động kéo mạnh Yami Yugi bằng bàn tay để nằm kế bên cô. Đôi mắt của anh chỉ mở rộng với cử chỉ và sự táo bạo của hành động của cô. Anzu nhẹ nhàng cong vào chàng trai, đặt đầu cô lên cánh tay trên của anh và bàn tay lên ngực anh. Cô rúc vào anh một cách thoải mái hơn. Chung chung thì cô nhút nhát hơn nhiều và quá thẹn thùng đến mức không bao giờ làm điều này nhưng cô vẫn còn đang ngủ lơ mơ, buồn ngủ và mệt mỏi. Ý thức đầy đủ vẫn chưa tác động qua cô.

Yugi Kia lúng túng. Bây giờ anh làm gì khi một cô gái thân mật cong vòng vào anh? Anh lơ lửng bàn tay qua phía bên của lưng cô khi anh chiêm ngưỡng trao vào sự đáp trả cái ôm thân mật của cô gái. Anh nhẹ nhàng đặt cánh tay vào lưng cô khi anh trao vào và ôm ấp cô. “Hmm…” Cô lầm bầm khi cô nhận thoải mái trong cánh tay anh. Yami Yugi thở dài. Những khao khát trước kia đột nhiên tác động. Vị trí mà họ đang có thoải mái lạ lùng và thư thái. Anh cảm thấy sự ấm áp tỏa ra từ cơ thể Anzu và anh đáp lại bắt đầu cảm thấy ấm áp. Nụ cười nhe răng lười biếng làm duyên dáng gương mặt của anh khi anh thưởng thức cái ôm mà anh đang chia sẽ với “người đẹp đang ngủ.” Đây không phải là thứ mà anh lên kế hoạch nhưng hành động này khoái cảm trong cảm giác khác nhau. Anh có thể quen với điều này…

Lưu ý: “Người đẹp đang ngủ” là câu nói của Yami Yugi dành cho Anzu ở trong manga lúc cô bị bỏ thuốc mê.

Atemu / Teana: Những khoảnh khắc như thế này

Link gốc: Link

Mẫu chuyện 4: Những khoảnh khắc như thế này

Teana có thể hình dung buổi sáng dựa vào ánh sáng đập vào gương mặt cô đi vào từ cửa sổ. Khi ý thức lăn tăn qua cô, cô nghe tiếng ngáy sát bên cô và cô mỉm cười trong tâm trí, xích gần lên đến người ở sát bên cạnh. Đó là khoảnh khắc như thế mà cô thưởng thức và cảm kích nhất. Cô thở dài và rồi nhẹ nhàng mở mắt chỉ để nhắm lại và rồi mở mắt lần nữa.

Cô quay về bên phải thấy chồng yêu dấu của cô, Atem- Pharaong của toàn nước Ai Cập, ngủ sát bên cô, ngáy sâu. Tất cả những trách nhiệm khi một vị vua tối cao của lãnh thổ thì quá mức nhiều và đông đảo và để cô lại một cách thất vọng về việc thiếu thời gian để cô trãi qua với anh. Những lúc khác, khi cô trãi qua thời gian với anh thì điều đó phải là công việc việc và nhiệm vụ chính thức. Teana muốn trãi qua thời gian rảnh rỗi với Atem, đi dạo, ăn ngoài trời, khiêu vũ giải trí hoặc hoàn toàn không làm gì cụ thể cả. Cô thỉnh thoảng cảm thấy như cô phải chia sẽ Atem với tất cả Ai Cập.

Cô nhìn thoáng trở lại vào gương mặt Atem khi ánh sáng mặt trời đập nhiều vào gương mặt anh và mái tóc anh. Đó là những lúc như thế khi anh yên bình, thư thái và để chính anh có chỗ yếu rằng cô nghĩ rằng anh trông thậm chí là đẹp đến nín thở. Cô với ra để di chuyển kéo một trong những tóc mái màu vàng hoe của anh đã bị đẩy vào phía trước một mắt anh. Mái tóc anh đặc biệt mềm mại và óng ánh, thứ gì đó mê hoặc cô khi cô cưới Atem. Bây giờ mái tóc màu vàng hoe, đỏ tươi và đen không quá quyến rũ đối với cô mà là nguồn của sự an ủi và thân thuộc.

Chính màu của nó là nét riêng biệt. Cô vui mừng rằng nó được dấu ấn của thần Ra. Cô chốc lát thắc mắc là nếu Atem và những đứa con của anh sẽ được ban cho dấu ấn này không. Cô chắc chắn là những đứa con sẽ được ban cho dấu ấn đó khi mà cô không thể tưởng tượng chính những đứa con của cô không có những nét tương đương này của cha chúng. Cô tưởng tượng về đứa con trai có khả năng rằng sẽ gần như là vẻ ngoài tưởng tượng giống Atem mọi thứ. Chính bản thân cô cũng không thể tưởng tượng chúng trông giống cô. Có lẽ một trong số những đứa con của cô sẽ thừa hưởng sự giống nhau ít nhất từ cô như là hình dáng của đôi mắt hoặc là nụ cười của cô sao?

Đó là lúc Atem thức dậy và mở chính đôi mắt màu tím để gặp chính đôi mắt màu xanh đáng yêu của hoàng hậu. Teana mỉm cười trong sự chào đón anh và trong sự đáp trả. Anh vòng cánh tay phía dưới cô và kéo cô gần hơn vào anh. Anh rúc vào cô và nhìn trở lại vào cô bằng đôi mắt tím của anh, cười nhe răng. Đôi mắt anh cũng có gì đó mà cô yêu quá quá nhiều. Màu tím cũng là dấu hiệu của việc anh là gì, lộng lẫy và hoàng gia. Atem cũng có tình yêu kì lạ dành cho chính đôi mắt màu xanh da trời của cô nhưng cô không nghĩ đôi mắt cô có gì bất cứ điều gì đặc biệt cả.

Atem chìa bàn tay về phía trước để khụm má cô và di chuyển gương mặt của cô về phía trước để hôn cô thật sâu khiến Teana có thể chỉ toàn tâm hôn trả lại anh như thế. Atem không bao giờ là người có những nụ hôn nhanh chóng và trong sáng. Anh luôn hôn có ý nghĩa, lâu dài và nấn ná thậm chí là những nụ hôn nhanh nhất của anh cũng để lại cảm giác nhử trêu ngươi vào làn da cô dù cho nó dường như không như thế, Atem rất dễ động lòng và trìu mến. Đối với quan chức chung thành và thần dân, anh phải hành xử cứng rắn, trang nghiêm và mạnh mẽ. Anh cứ để cái lá chắn đó thật tốt ngọai trừ trong sự riêng tư ở chính chiếc giường của anh cùng với chính người vợ của anh và thỉnh thoảng thậm chí với bạn bè thì anh cũng không để bức tường này sụp xuống.

Không may là khoảnh khắc này hơi hiếm khi mà những trách nhiệm bất đắc dĩ ăn hết thời gian của Atem nhưng ít nhất thì cũng có vài tiếng dành cho cô. Buổi tối, Atem hoàn toàn là của cô và cô hoàn toàn là của Atem – ôm ấp trong cánh tay anh. Vào khoảnh khắc sớm của ngày như bây giờ, coo không phải chia sẽ Atem với bất cứ ai. Trong thời kì ngắn, chỉ có 2 người họ, Atem và Teana. Như nụ hôn vừa được chia sẽ, những khoảnh khắc đó có…

Yami Yugi / Anzu: Khi anh quên đi

Link dẫn đến fanfic gốc: Link

Mẫu chuyện 3: Khi anh quên đi

Khi anh hôn cô, anh quên đi.

Anh quên những vấn đề rắc rối, những hậu quả của anh, anh mất mát không thể hiểu được bao nhiêu hoặc anh không thuộc về bao nhiêu.

Vì khi anh hôn cô, anh cảm thấy được tìm thấy. Anh cảm thấy như anh thuộc về và mọi thứ cảm thấy đúng đắn. Tất cả việc nah có thể nghĩ đến là đôi môi hồng, mềm mại của cô lên môi anh, sự mượt mà và kết cấu của môi cô chà vào môi anh và mùi vị trái đào của son môi. Tất cả điều anh quan tâm đến là khoảnh khắc đó là việc cô ở nép sát vào cánh tay của anh rằng cô ở bên anh và anh yêu cô nhiều thế nào.

Anh quên rằng anh là linh hồn 5000 năm từ quá khứ. Anh quên rằng anh thật sự là Pharaong và anh quên rằng anh sẽ phải rời đi một ngày nào đó. Anh quên mọi thứ cho một khoảnh khắc.

Chỉ khi môi cô tách ra khỏi anh thì một kí ức của những ý nghĩ hiện ra. Anh bế cô trong cánh tay và anh cảm thấy bình yên với sự vây quanh tạm thời của anh. Nhưng trong sự rối loạn với cõi lòng anh và thế giới bên ngoài vĩ đại hơn. Anh không muốn việc này kết thúc và anh không muốn tổn thương cô. Nhưng anh không thể làm gì ngoài việc ở bên cô cùng lúc.

Cô biết kết quả tình yêu này nhưng nó không thể ngưng cô. Cô không để định mệnh đi vào theo cách của thứ mà cô muốn trong đây và lúc này. Cô biết anh đang tổn thương và cô cố làm giảm bớt việc này bất cứ khi nào có khả năng. Do đó bất cứ khi nào cô trãi qua thời gian với anh thì môi cô tìm đường trở lại đến môi anh vì cô biết.

Khi anh hôn cô, anh quên đi.